Mỗi tuần, tờ Standard thường xuyên liên lạc với Typewriter Rodeo của Austin để đặt một bài thơ đặc biệt, phản ánh tinh thần của Texas. Mới đây, một bài thơ đã được ra đời, ghi lại khoảnh khắc chợt lóe lên của vẻ đẹp khi hoàng hôn buông xuống.

Bài thơ bắt đầu với một lời nhắc nhở dường như đã trở nên quen thuộc: ‘Hãy chụp lại bức ảnh đó’, họ nói, ‘nếu không mọi thứ sẽ không còn là hiện thực’. Nhưng người viết đã chọn không để ý đến lời nhắc nhở ấy. Họ không có thời gian để loay hoay với chiếc điện thoại, hay để băn khoăn liệu người khác có thể hiểu và chia sẻ cảm giác của mình hay không.

Đó là cảm giác mà bạn trải qua khi cơ thể bạn hơi nghiêng về phía mặt trời lặn từ từ với sắc cam ấm áp. Khi ánh sáng chuyển đổi từ màu cam rực rỡ sang màu hồng nhẹ nhàng và sau đó là màu tím huyền ảo cùng với một sắc thái mà không có từ ngữ nào có thể diễn tả được. Tất cả tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, một khoảnh khắc chớp mắt của vẻ đẹp.
Người viết bài thơ như được nhắc nhở qua câu nói nổi tiếng ‘Cuộc sống trôi qua rất nhanh’ – rằng chúng ta nên biết dừng lại, biết nhìn xung quanh và không nên quá bận tâm vào điện thoại, danh sách việc cần làm hay bất kỳ điều gì khác. Hãy để bản thân được thảnh thơi trong vẻ đẹp ngắn ngủi của hiện tại, tận hưởng sự tinh tế và huyền ảo mà cuộc sống mang lại.
Nhìn chung, bài thơ gợi mở cho người đọc về ý nghĩa của việc sống trong hiện tại và đánh giá cao những vẻ đẹp giản đơn mà chúng ta đôi khi vô tình bỏ qua. Bằng cách không tập trung vào việc bắt giữ khoảnh khắc qua ảnh hoặc sự xác nhận từ người khác, người viết tìm thấy một cách thức riêng để kết nối sâu sắc với vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống xung quanh.